Và không chỉ vậy, ăn phân cũng thật là ngon và thích thú. Không gì trên đời này ngon hơn phân. Thưa các bạn, đó không phải là tuyên bố của tôi mà là của rất nhiều chúng sinh trên thế gian này!
Chuyện kể rằng, có 2 anh em nhà nọ cùng cha cùng mẹ nhưng mỗi người một tính, một nết. Người anh chăm chỉ tu hành, thanh lọc thân tâm, tinh tấn mỗi ngày. Còn người em thì lười biếng, không tin Phật pháp và chỉ mải ăn ngủ, chơi bời, lêu lổng.
Ngày từ giã cõi đời này, người anh được sinh thiên. Anh được tái sinh vào thiên đàng với cuộc sống tuyệt vời. Với khả năng của mình, người anh xuống trái đất tìm em nhưng không thấy. Anh xuống tìm khắp 9 tầng địa ngục cũng không thấy em mình đâu. Lại vào cõi ngạ quỷ cũng không hề có em trai mình. Cuối cùng anh đã phát hiện ra người em đã tái sinh vào kiếp mới là 1con giòi sống trong đống phân.
Người anh rất thương em, mong em tu tập tinh tấn và chuyển cõi. Với năng lực của mình người anh cố gắng thuyết phục em về cảnh trên cõi thiên, về cuộc sống trên thiên đàng. Rằng nơi đó rất tuyệt. Người em hỏi liệu trên cõi đó có phân không, có được chui lủi, ngụm lặn trong phân không. Người anh nói rằng, dĩ nhiên là không. Người em lại hỏi liệu trên đó thức ăn có là phân không. Câu trả lời của anh rằng dĩ nhiên không như vậy. Người em quả quyết rằng, nếu không được sống trong phân, không được ăn phân thì chẳng có gì thú vị cả và em không bao giờ lên đó.
Vì thương em, người anh cố gắng bắt con giòi để mang lên thiên đàng nhưng người em không chịu. Người em – con dòi quyết trườn khỏi tay anh để lao xuống đống phân, ngụp lặn trong phân. Người anh bắt hoài, bắt hòai, bắt bao lần nhưng em đều quyết trườn ra chạy thoát về bãi phân. Người anh ngán ngẩm, lắc đầu, bỏ đi.
Nghiệp lực trong kiếp người của người em quá mạnh đã biến em thành con giòi. Và đối với con giòi thì chỉ có phân là nhất. Không có gì ngon hơn! Không ở đâu sướng bằng!
Con người ta cũng vậy. Nghiệp lực kéo chúng ta mà chúng ta không chịu buông bỏ, cứ nhất quyết theo thói quen cũ. Uống rượu chỉ hại cho sức khỏe. Uống rượu làm ta không làm chủ được bản thân. Uống rượu làm ta mất hết tính người. Thế mà dù bao người khuyên ngăn, vẫn có bao người thích uống rượu, thậm chí nát rượu.
Tôi gõ những dòng chữ này khi vừa đi viếng đám tang cha của một người bạn. Ông say sưa rượu chè và bỏ mặc con cái cả chục năm nay. Ông say rượu để đánh chửi vợ con, gây gổ với bao người và rồi vợ con không chịu nổi nên phải phải ly dị. Bao năm nay ông sống với mẹ già hơn 90 tuổi. Ông chết với căn bệnh ung thư gan ở tuổi 48, cái tuổi lẽ ra đang sung sức nhất để cống hiến cho gia đình, cho xã hội, cho đời.
Có người lao vào kiếm tiền, bất chấp những mánh khóe và tội ác. Họ tưởng có tiền là có tất cả. Được gì chẳng biết nhưng nghiệp phải trả là cái chắc. Hơn nữa, nghiệp ác thời nay luôn hiện tiền ngay trong kiếp này. Tôi có bao người quen đã phải mất hết tất cả mặc dù có rất nhiều tiền.
Có người lúc đầu nói dối chơi chơi. Sau rồi thành quen. Cuối cùng nói cái gì cũng giả dối để chẳng ai tin. Mà họ đâu có biết rằng mình đang mê muội trong việc nói bậy đó. Nói dối thành quen, nói dối mỗi ngày mà họ không biết, không thấy cái hại của việc dối trá!
Chuyện rất nhỏ khác thôi là hút thuốc lá. Đa phần nhưng ai không hút thuốc (nhất là phụ nữ) thấy mùi thuốc lá rất khó chịu, thấy miệng của những người hút huốc rất hôi, thấy không khí quanh người hút thuốc rất ngột ngạt. Họ không thể tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra khi họ hút thuốc. Ấy vậy mà có bao người mê đắm thuốc lá, hút cả ngày. Cá biệt có người hút ngày đến 2 gói. Họ mê mẩn trong khói thuốc, sống không thể thiếu điếu thuốc. Và đối vối họ không gì quý hơn thuốc.
Lại có bạn nghiền café. Người không uống thì thấy café đắng, uống café vào thấy ruột gan bồn chồn và dĩ nhiên là mất ngủ. Vậy mà với dân nghiền cafe, ngày không có vài ly thì không chịu nổi. Thà nhịn ăn còn hơn không có café!
Nghiệp lực lôi chúng ta, khiến chúng ta thích những thứ mà cơ thể ta, tâm ta đòi hỏi. Chuyện chống lại nghiệp rất khó và không có mấy người đủ trí tuệ, nghị lực và quyết tâm để thay đổi nghiệp, quản lý nghiệp. Đức Phật, các vị A la hán, các vị thánh là những tấm gương sáng đã làm được điều kỳ diệu đó. Những tấm gương giúp chúng ta thay đổi số phận, thay đổi đời mình.
Liệu xung quanh bạn có ai đang sống trong bãi phân và thích ăn phân như con giòi trong câu chuyện tôi vừa kể. Tôi tin rằng bạn đã biết mình phải làm gì từ bây giờ!
Nguyễn Mạnh Hùng
Chủ tịch HĐQT kiêm Giám đốc Công ty sách Thái Hà