Trang chủ Diễn đàn Cư sĩ thuyết pháp, tại sao không?

Cư sĩ thuyết pháp, tại sao không?

Giáo hội Phật giáo Việt Nam không quản lý tín đồ, không mở trường chính quy đào tạo tín đồ, thì yêu cầu về Phật pháp cho văn bằng Phật học đối với tín đồ để thuyết pháp đồng nghĩa với việc không cho phép tín đồ thuyết pháp.

Cư sĩ Tống Hồ Cầm

Sau khi bài “Cư sĩ thuyết pháp?” của tôi được đăng trên Facebook, nhiều bạn đọc đã có những ý kiến khác nhau. Một số bạn đọc phản đối, cho rằng không thể so sánh bà Phạm Thị Yến thuyết pháp với các cư sĩ hữu công của Phật giáo Việt Nam thuyết pháp. So sánh như thế là “khập khiểng”.

Thích Nhật Từ trong những bài nói về chùa Ba Vàng cũng có quan điểm tương tự như thế, cho rằng muốn thuyết pháp phải có những bằng cấp về Phật học do Học viện Phật giáo cấp. Quan điểm này dường như đã dẫn dắt các quan chức của Giáo hội Phật giáo Việt Nam khi đưa ra nhận định về trường hợp thuyết pháp của bà Phạm Thị Yến trong vụ chùa Ba Vàng.

Tư duy như thế là không rõ ràng, nếu không muốn nói là hạn chế trong khả năng tiếp cận vấn đề.

Vấn đề là người thọ tam quy ngũ giới, hoặc chưa thọ tam quy ngũ giới (như các nhà nghiên cứu liên hệ đến Phật giáo, nhà giáo khoa học xã hội, những người có trải nghiệm an lạc từ sự thực hành Phật giáo, qua những chỉ dẫn từ sách vở…) có được trình bày những nội dung phân tích nhận định, kiến giải, trải nghiệm của mình về Phật pháp trước đám đông tại các cơ sở Phật giáo hay không (tạm gọi là thuyết pháp)?

Thuyết pháp có phải là độc quyền của tu sĩ ? Chỉ tu sĩ thọ giới nào mới được thuyết pháp?

Tôi không đặt vấn đề bà Phạm Thị Yến được thuyết pháp hay không được thuyết pháp, mà đặt vấn đề mọi người, bất kể là ai, tại các cơ sở Phật giáo, đều có thể trước cử tọa số đông nói lên những điều lợi ích cho Đạo pháp, có tác dụng hoằng pháp, đưa người nghe đến gần hơn với Phật pháp, cảm tình hơn với Phật pháp, nhận thức đúng đắn hơn với Phật pháp.

Tất nhiên, trong đó gồm cả việc giảng dạy Phật pháp phù hợp với yêu cầu của đối tượng tiếp nhận.

Nghe nói bà Phạm Thị Yến chỉ học đến lớp 5, nhưng thậm chí một nông dân mù chữ, khi nói về những trải nghiệm Phật pháp chân thật, thành tâm, thiết tha quy ngưỡng của mình với ngôn ngữ chân chất thực thà, bình dân, quê mùa, thô kệch thậm chí “ngọng nghịu”, vấp váp, thì cũng đã đóng góp vào hoạt động hoằng pháp.

Những tiếng nói như thế đáng quý và đối lập với những tu sĩ “nổ” như thuốc nổ TNT, chỉ toàn là những lời quàng xiên xằng bậy nhưng được thể hiện một cách mạch lạc, trôi chảy, ngón nghề kỹ xảo mánh lới diễn thuyết.

Vấn đề không phải ai (Who?) thuyết pháp, mà là nói cái gì (What?).

Nếu quan điểm đòi hỏi người thuyết pháp phải là tu sĩ có bằng Phật học thích hợp mà Thích Nhật Từ nêu ra dẫn dắt các quan chức của Giáo hội Phật giáo Việt Nam (tôi không đồng ý với từ “dắt mũi” được sử dụng trên mạng vì nó hơi quá đối với các quan chức Phật giáo), thì hệ quả sẽ là Giáo hội Phật giáo Việt Nam tự hạ cấp, hạ đẳng mình so với các tôn giáo khác.

Giáo hội Phật giáo Việt Nam không quản lý tín đồ, không mở trường chính quy đào tạo tín đồ, thì yêu cầu về Phật pháp cho văn bằng Phật học đối với tín đồ để thuyết pháp đồng nghĩa với việc không cho phép tín đồ thuyết pháp.

Thỉnh thoảng, có nghe nói Ban Hoằng pháp có mở lớp tập huấn “hoằng pháp viên” cho Phật tử? Hoằng pháp viên có được thuyết pháp, hay hoằng pháp viên vẫn bị cấm hoằng pháp cho số đông? Câu hỏi này xin nêu ra với Thích Nhật Từ và cho Giáo hội Phật giáo Việt Nam.

Còn khi tổ chức các đợt tập huấn hoằng pháp viên, Ban Hoằng pháp Giáo hội Phật giáo Việt Nam có yêu cầu về trình độ học vấn? Từ tú tài hay cử nhân trở lên? Hay ai tham gia cũng được? Nếu thế thì đề nghị bà Yến ghi danh được tập huấn “hoằng pháp viên” để được hoằng pháp mà không bị xét hỏi tư cách, hay bình phẩm, chì chiết, nặng nhẹ.

Chúng ta đừng nên xoay quanh vấn đề chỉ một cá nhân riêng bà Yến mà nên quan tâm đến vấn đề rộng lớn hơn trong cục diện tôn giáo, là việc Giáo hội Phật giáo Việ Nam tự hạ cấp hạ đẳng mình so với các tôn giáo khác.

Ở Phật giáo Hòa Hảo một bé gái ở tuổi thiếu niên (có lẽ chỉ học Trung học cơ sở) đã thường xuyên thuyết pháp trước một số đông cử tọa, video được phổ biến rộng rãi.

Ở Tin Lành, thì tham gia truyền giảng nói lên lời chứng niềm tin vào Thiên Chúa là những người đủ mọi thành phần: nông dân, công nhân, tiểu thương, kỹ sư, bác sĩ… Có người diễn đạt lời nói một cách vụng về, ngọng ngịu, nhưng sự chân thành, chất phác của người nói được khai thác đến mức tối đa.

Trong Phật giáo, từ thuyết pháp được dùng chung cho mọi hình thức giảng dạy, truyền đạt, trình bày về Phật pháp. Đối với Ca tô La Mã, trên bục giảng giáo lý, không phải chỉ là những linh mục, mà còn là những giáo dân (trường hợp đề cập trong tư liệu được giới thiệu dưới đây là một ví dụ).

Ở các tổ chức tôn giáo khác, tín đồ được giảng dạy giáo lý cho số đông, nhưng nếu ở Phật giáo thì không được thuyết pháp, theo quan điểm của các quan chức Giáo hội Phật giáo Việt Nam dưới sự dẫn dắt của Thích Thích Từ, thì đó là Giáo hội Phật giáo Việt Nam tự hạ cấp hạ đẳng mình đối với các tôn giáo khác, tự mâu thuẫn với chính mình (ở việc tập huấn hoằng pháp viên) và mâu thuẫn với truyền thống.

Xin một lần nữa nhắc lại, việc bà Phạm Thị Yến thuyết pháp ở chùa Ba Vàng là không quan trọng.

Việc Giáo hội Phật giáo Việt Nam chịu sự dẫn dắt của Thích Nhật Từ tự hạ cấp hạ đẳng mình so với các tôn giáo khác mới là điều quan trọng.

Nội dung đề xuất cụ thể là Giáo hội Phật giáo Việt Nam không nên loại trừ tín đồ trong hoạt động thuyết giảng hoằng pháp mà nên tổ chức những hình thức đào tạo giáo lý cho tín đồ, thay vì chỉ tự giới hạn trong đối tượng tăng ni như hiện nay và tạo mọi thuận duyên để tín đồ thuyết giảng hoằng pháp như các tôn giáo khác đối với tín đồ của họ trong hoạt động truyền giảng, giảng dạy giáo lý.

Các tôn giáo khác tích cực tổ chức hoạt động truyền giảng, giảng dạy giáo lý mà trong đó tín đồ đảm nhiệm ra sao, thì thiết tưởng Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng nên làm như thế thì mới coi được, đừng tự hạ cấp hạ đẳng mình so với các tôn giáo khác, đừng để những người phát biểu kiểu thiếu trách nhiệm, thiếu am hiểu về cục diện tôn giáo dẫn dắt.

Việc Giáo hội Phật giáo Việt Nam tự hạ cấp hạ đẳng mình trước các tôn giáo khác là làm tăng diễn tiến tự cải đạo, tự thiểu số hóa tín đồ Phật giáo.

1 BÌNH LUẬN

  1. Tuệ giác Đại thừa Bi Trí Dũng-Chánh pháp Như Lai.
    Đó chính là sức mạnh tuệ giác-Bi Trí Dũng, chân lý minh triết Tự giác. Giác tha. Giác hạnh viên mãn. “Khai thị chúng sinh ngộ nhập Phật tri kiến” mà Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam thời Lý-Trần (Đức vua Lý Thái Tổ – Quốc sư Thiền sư Vạn Hạnh) – Đức Vua Trần Nhân Tông – Quốc sư Thiền sư Viên Chứng) đã quy chiếu thành công “Hội nghị Diên Hồng-Bình Than” làm rực ngời Đất nước Việt Nam&Phật giáo Việt Nam trên toàn thế giới, năm châu ngưỡng mộ, Trung Hoa kiêng nể…Trí tuệ thông minh, tư duy sáng tạo. Văn hóa Vu Lan hiếu nghỉa “Tứ trọng ân” là vậy!…

    Thời buổi khoa học 4.0 rồi! ” Tuệ giác Đạo Phật bao gồm khoa học và trên khoa học” (Nhà bác học Einstein) . Nhật bản đang gieo hạt giống trí tuệ 5.0 trên đường thăng hoa sự nghiệp của cả dân tộc Nhật..mà trên toàn thế giới ngưỡng mộ: các sản phẩm của họ tạo ra rất đẹp lấp lánh như chất ngọc Kim Cang, Tất cả thân giáo -Lời nói, việc làm và ý nghĩ của Người Nhật lung linh rực rỡ như trăng sao trên trời…Trong thân tâm người Nhật tỏa sáng Diệu Pháp Liên Hoa(Pháp Hoa tông)..nên đất nước Nhật rạng ngời Hoa đạo-Thiền đạo- Võ sĩ đạo-Khoa học đạo-Văn hóa đạo-Kinh tế đạo-Chính trị đạo…Với tất cả tinh thần Giác tha-Bồ tát, phục vụ nhân sinh xã hội đại chúng nhân gian…Và đồng hành hoạt:”Khai thị chúng sinh ngộ nhập Phật tri kiến”(Kinh Pháp Hoa-Pháp Hoa tông) mà các nước trên thế giới đều nể trọng cái uy đức “Pháp Hoa tông” của Người Nhật. Đặc biệt, các nước tiên tiến phát triển phương tây và phương đông như: Mỹ, Pháp, Đức, Anh, Nga, Trung quốc…Và thế giới cùng tôn kính tuệ giác “Pháp Hoa tông” là Trí tuệ hòa bình hạnh phúc! Cho nhân loại…

    *Muốn biết cụ thể rõ hơn thì quý vị đến gặp HT. Thích Trí Quảng. Tiến sĩ Phật học Đại thừa du học tại Nhật-Đại học Rissho Tokyo Nhật bản, năm 1971.
    Với các chức vụ:
    -Đệ nhất Phó pháp chủ kiêm Giám luật Hội Đồng Chứng Minh Trung ương GHPGVN
    -Viện trưởng Học viện Phật giáo Việt Nam tại TP.HCM
    -Trưởng ban Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam TP.HCM.
    -Tổng Biên tập Báo Giác Ngộ.

    *Hòa thượng Thích Trí Quảng nói:
    “Kinh Pháp Hoa được xếp vào hàng đầu trong các kinh thuộc hệ tư tưởng Phật giáo Đại thừa, được nhiều bậc cao tăng thạc đức cho đến hàng cư sĩ phát tâm kính lễ tụng đọc thọ trì. Riêng tôi có nhân duyên đặc biệt với bộ kinh này. Từ lúc còn trong thai mẹ, đã được nghe phẩm Phổ Môn do cha tôi tụng…
    Năm 17 tuổi tôi vào tu học Phật học đường Nam Việt, tôi có duyên sống gần các vị chân tu chuyên thọ trì Kinh Pháp Hoa, các Ngài, Đạo lão Hòa thượng: Thích Trí Hữu, Thích Thiện Hoa, Thích Trí Thủ, Thích Trí Tịnh…
    Năm 25 tuổi tôi sang Nhật du học nghiên cứu Kinh Pháp Hoa-“Kinh Diệu Pháp Liên Hoa” ở Đại học Rissho, tôi cũng dành nhiều thời gian tham quan các đạo tràng chuyên tu Kinh Pháp Hoa để tìm hiểu sinh hoạt của họ xem có gì đặc biệt mà thu hút được đại chúng Nhật mạnh mẽ như vậy!
    Kết quả của bước đường tham vấn cầu học của tôi được đánh dấu bằng luận án Tiến sĩ về Kinh Pháp Hoa.
    Trở về Việt Nam hơn 20 năm thọ trì tụng đọc hành đạo theo Kinh Pháp Hoa mang đến cho tôi quá nhiều bất tư nghì an lạc giải thoát…( Lời Giới Thiệu…Lược giải Bổn Môn PHÁP HOA KINH -HT.Thích Trí Quảng -Nhà xuất bản Tôn giáo. Hà nội)

    *Sư Thích Nhật Từ-Chùa Giác Ngộ TP.HCM. Nếu thật sự là tu sĩ Phật giáo Nguyên thủy-Thượng tọa bộ?…biết tự trọng thì nên cúi đầu sám hối dưới chân HT.Thích Trí Quảng. Và tự giác từ chức Viện phó Học Viện Phật giáo TP.HCM và các chức vụ trong GHPG.Việt Nam..
    Bởi quá ấu trĩ phát ngôn “vô não” xuyên tạc chống phá Kinh pháp Đại thừa, nhằm mục đích làm suy yếu gây chia rẽ “Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam”. Đặc biệt là Kinh Pháp Hoa, khi nói với Tăng Ni sinh Học viện Phật giáo TP.HCM::
    ( Tổng quan về các Tông phái Phật giáo Việt Nam.
    (Sư Nhật Từ)
    https://www.facebook.com/vdpp.thichnhattu/videos/481378232400609/UzpfSTEwMDAwNDEyMDE3NTIyODoxNDE4MzIyMjc0OTgxNzY1/

    1/ *Sư Nhật Từ-Thượng tọa bộ(Phật giáo Tiểu thừa-Nam tông nói:
    -…”Các nước như Nhật bản, Hoa kỳ được giảng dạy ở trình độ Tiến sĩ Phật học năm 1, ở Ấn độ Thạc sĩ Phật học năm 2. Mới hiểu nổi các dụ ngôn trong Kinh Pháp Hoa, các học thuyết chính trong Kinh Pháp Hoa.
    -…Còn chúng ta phải trải qua tối thiểu Cử Nhân Phật học, mà bây giờ áp dụng cho giới bình dân mới vào Chùa…bất chấp là nhóm xã hội và trình độ dân trí thì làm sao hiểu nổi. Từ đó, các hình thái đạo Phật cao cấp chỉ đáp ứng giới thượng lưu tri thức, mà giới đó không nhiều…”
    -…Còn đạo Phật tín ngưỡng bình dân Tịnh độ tông và Mật tông thì dừng lại ở phương diện cầu an, cầu siêu và sám hối…Đó là hai khuynh hướng chính của Phật giáo Đại thừa… trở về Đạo Phật Thượng tọa bộ!…Cho nên cốt lõi Đạo Phật đại thừa không khác Đạo Phật Thượng tọạ bộ(Phật giáo Tiểu thừa-Nguyên thủy…)
    -…Tôi tin rằng chỉ cần truyền bá học thuyết 6 Ba la mật(Kinh pháp Phật giáo Nam tông-Tiểu thừa-Nguyên thủy-Bảo thủ-Theravada…) thôi! Đừng đưa ra quá cao siêu về trí tuệ như là: Trí tuệ trong Kinh đại thừa: Kinh Đại thừa Pháp Hoa, Kinh Đại thừa Bát Nhã, Kinh Đại thừa Hoa Nghiêm…dành cho các hạng thượng căn cơ.(Kinh pháp Phật giáo Bắc tông-Đại thừa-Phát triển.)

    2/ *Trong khi HT.Thích Trí Quảng Tiến sĩ Phật học Đại thừa “Kinh Pháp Hoa” đã hơn 20 năm thọ trì Pháp Hoa Kinh. .

    HT. Thích Trí Quảng nói:
    “Từ lúc còn trong thai mẹ đã được nghe phẩm Phổ Môn(Kinh Pháp Hoa) do cha tôi tụng.”
    -Năm 17 tuổi tôi cũng được nghe,lãnh thọ, chỉ giáo, cao quý về Kinh Pháp Hoa của các vị đại lão Hòa thượng: Thích Trí Hữu, Thích Thiện Hoa, Thích Trí Thủ, Thích Trí Tịnh.
    -Năm 25 tuổi, tôi đã nghiên cứu, tìm đọc, suy tư, thực nghiệm và cầu học Kinh Pháp Hoa tại Đại học Rissho với luận án Tiến sĩ Phật học Đại thừa “Kinh Pháp Hoa”…

    ( *Sư Nhật Từ đã phủ nhận hoàn toàn Lịch sử Phật Việt – Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam đã “Giư Nước-Dựng Nước-Mở Nước” bằng những lời lẽ khinh thị xuyên tác chống phá Kinh pháp Phật giáo Bắc tông Đại thừa và hạ thấp tinh thần Phật thừa “Mái Chùa che chở hồn dân tộc. Nếp sống muôn đời của tổ tông” với sự so sánh đoạn kiến chấp thủ khập khiễng vong bản vọng ngoại giữa các nước *Phật giáo Bắc tông Đại thừa, Phát triển: Việt Nam-Nhật bản-Trung Hoa-Hàn quốc…và các nước *Phật giáo Nam tông, tiểu thừa-Nguyên thủy: Thái Lan. Camphuchia. Miến điện, Lào…

    Kính đề nghị Ông TS.Vũ Chiến Thắng Trưởng Ban Tôn Giáo Chính phủ và HT.Thích Trí Quãng. Đệ nhất Phó Pháp chủ Hội Đồng Chứng Minh Kiêm Giám Luật & Ban Trị Sự GHPG.VN xem xét tư cách của Sư Nhật Từ về ý thức trách nhiệm đạo đức của một công dân&Tu sĩ Phật giáo đối với Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam. Và ai là người chống lưng cho Sư Nhật Từ dám ngạo mạn báng bổ bôi đen trang sử vàng Phật Việt? Gây chia rẽ hỗn loạn trong Phật giáo Bắc tông-Nam tông…Nhằm mục đích gì?…)

    Cũng như Việt Nam-Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam-Phật giáo Đại thừa Việt Nam trên 2000 năm, đã đồng hành cùng dân tộc”Giữ Nước-Dựng Nước-Mở Nước” qua trang sử vàng Việt tộc:
    Từ thời hai Bà Trưng đến Đinh. Lê. Lý Trần…Nhà Ngô đình và thời nay:”Mái Chùa che chở hồn dân tộc. Nếp sống muôn đời của tổ tông”…Quê tôi có gió bốn mùa, có trăng giữa tháng có Chùa quanh năm!

    Bây giờ 2019. Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam- Bi Trí Dũng tỏa sáng trên khắp quê hương. Chuỗi ngọc Ma Ni Thiền viện Trúc Lâm thuần Việt “Hòa quang đồng trần”. tỏa hiện thân rồng Lý-Trần từ Bắc-Trung-Nam. (Đại lão hòa thượng: Thích Thanh Từ-Thích Nhất Hạnh). Tích trượng chống trời, vượng khí nước Nam-Thiền Trúc Lâm “Đức Vua Phật hoàng Trần Nhân Tông”…Cả năm châu quốc tế nhìn vào đều chí tâm kính lễ cái uy đức vô úy của Việt tộc, mà khắp nơi không một nước nào có được!
    ( Qua trang sử Thế giới và Việt tộc: Phật Hoàng Trần Nhân Tông-Bồ tát Thích Quảng Đức-Hai vị Thiền sư Trúc Lâm Chùa Đậu, tỉnh Hà tây..)

    -Các bậc tuệ giác Bồ tát Đại lão hòa thượng Phật giáo Việt Nam thời nay, đã tiếp nối dấu chân tiền nhân sáng lập để giữ gìn bảo vệ Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam:
    Thích Thiện Hoa, Thích Thiện Minh, Thích Minh Châu, Thích Thanh Từ, Thích Nhất Hạnh,.v.v…
    “Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam” đồng hành sinh diệt với Đất nước Việt Nam, là vậy!

    Phật giáo đối với Văn hóa Việt Nam. Những chuyển biến Văn hóa Việt Nam chịu ảnh hưởng của Phật giáo. Và những đóng góp của Văn hóa Việt Nam đối với Phật giáo, hay đúng hơn, đối với vấn đề tu hành của Người Phật tử Việt Nam..là thế!
    Vì vậy, Người Phật tử Bi-Trí-Dũng, thân giáo phải là người có Văn hóa-Văn minh!…
    Vậy, Văn hóa là gì? Văn hóa là làm-cho-trở-thành-văn nghĩa là làm cho trở nên đẹp, trở nên sáng, trở nên hiệu dụng với đời sống của con người. Văn hóa là làm đẹp cho cuộc đời…Văn hóa mục đích thực hiện chân thiện mỹ cho đời sống, cho mọi người!
    Làm cho đẹp nghĩa là trước đó vẫn còn xấu, Làm cho sáng nghĩa là trước đó vẫn còn u mê tăm tối.
    Vì thế, Văn hóa và những thành tựu vật chất cụ thể của nó là Văn minh, đã mạc nhiên trở thành thứ thước đo giá trị giữa người với người! Và người Phật tử với con người!
    Cho nên, Văn hóa Văn minh là những phương cách, những công trình, tư duy hành động làm cho đẹp cho sáng hiện hữu, làm cho hiện hữu có ý nghĩa, có hy vọng thăng tiến và dễ thở cho cuộc sống an vui hạnh phúc hơn… Và Người Phật tử Việt Nam phải hành hoạt phấn đấu trở nên tốt đẹp bản thân, gia đình, xã hội. Và đặc biệt, đối với Đạo gốc Việt Nam-Đạo Phật&Dân tộc Việt Nam. Là làm cho tốt đẹp hơn, hoành tráng hơn! Chớ không thể như Sư Nhật Từ với thâm ý triệt tiêu xóa bỏ và đưa cái đạo lý biên kiến thủ chấp “Thuyền nhỏ” mà nói ra đại dương. Bầu trời như cái nong bởi ngước nhìn từ đấy giếng!…Chưa nói là bóng dáng ngoại đạo thừa cơ xâm lấn mua chuộc lãnh đạo Sư Tăng, chính quyền…Cải đạo, lũng đoạn phân hóa đạo Phật&Dân tộc Việt Nam?…

    Hỡi những Người Phật tử Việt Nam ưu tú tuệ giác Bi-Trí-Dũng! Hãy nương vào Chánh pháp Như Lai mà tự mình thắp đuốc lên mà đi.
    “Tùy duyên bất biến. Bất biến tùy duyên.
    Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.”.

    (Nhạc sĩ Phật tử Chúc Linh)

Comments are closed.