Ơn nghĩa sinh thành
Chiều hôm nay, Tất cả Phật Tử người Việt về Xóm Trung dự lễ Lễ Bông Hồng Cài Áo .
Hồi ức về mẹ
Những chiếc lá vàng rơi theo những cơn gió miên man thổi, đem đến cho con người một cảm giác dịu lại trong cái nhộn nhịp của cuộc đời, khiến cho ta có dịp để hồi tưởng lại những ký ức của đời mình.
Vu lan nói về tình Mẹ
Mỗi độ Vu Lan, lòng người con Phật lại tràn ngập cảm xúc bâng khuâng nhớ về công cha nghĩa mẹ.
Chợt nhớ
Vu Lan lại về. Một mùa Vu Lan nữa con có mẹ, con tự hỏi rằng con sẽ được ở bên ba mẹ bao lâu nữa, con sẽ gặp ba mẹ bao nhiêu lần trong cuộc sống vốn dĩ vô thường này.
Bao la tình mẹ
Tháng Bảy lại về. Một chút nắng vàng ươm, một chút gió heo may chuyển mùa sang Thu, một chút bâng khuâng ngọt lòng thơm thảo. Nhìn các Phật tử chuẩn bị lễ gần cả tháng trời, tôi cũng náo nức lòng theo tháng Bảy Vu Lan.
Huế của mùa Hạ
Huế với tháng Bảy nóng bỏng gió Lào dường như đã trở về tìm kiếm lại chính mình. Vừa ngó đầu ra khỏi hiên rộng là cảm nhận ngay một Huế thiêm thiếp ngủ, hàng trăm năm của những vương triều ghi dấu lại, hàng chục năm của một mối tình đầu các sinh viên để lại cho Huế.
Nhớ về một làn khói lam chiều
Trong cuộc sống gia đình hôm nay, chưa một cơ quan hay tổ chức tôn giáo nào đứng ra tổ chức khảo sát, nhưng bằng cảm nhận tự nhiên, chúng ta ai cũng có thể cảm nhận được đời sống vợ chồng ở các thành phố dễ đổ vỡ hơn hẵn các vùng nông thôn hiền hòa.
Chùa quê
Tôi xa quê trên bốn mươi năm. Do bận nhiều việc nên ít về chốn cũ. Mà có về cũng vội vã quay về thành phố. Nhân dịp về quê lấy cốt người thân, tôi mới có dịp sống lại kỷ niệm tuổi thơ, với bạn bè tóc đã hoa râm.
Tôi đi chùa
Chiều nay, đang có nhiều chuyện lo lắng nên tâm trí tôi cứ bồn chồn không yên. Thấy vậy mấy người bạn làm cùng cơ quan nói khẽ “… đâu ông thử tới chùa cầu nguyện một lần xem sao, hay ngồi nghe và quan sát những người đến đây lạy Phật, biết đâu…”.
Như là giấc mơ xưa
Bảo ơi…………… dường như là tiếng gọi quen thuộc của những ai một lần ghé thăm chùa Tường Vân sau những năm 2000.