Như một chiếc thuyền không
Tiếng hát của Tuệ Trung bay đến ta như khói sóng. Từng lời bay lượn, cuốn ta vào cảnh giới của hồ hải mênh mông. Hồ hải sơ tâm. Cái thẳm sâu vô tận từ sơ nguyên của hồ hải, của đại dương là gì? Cái tâm ban đầu chưa từng lau, chưa từng mài là gì? Cái bản nguyên của trái tim ta vốn không lấm bụi và chưa từng mất bao giờ. Như cái im lặng thẳm sâu của biển hồ bao giờ cũng có đó cho dù sóng cứ lao xao…
50 năm tưởng niệm tri ân
Màu sắc tư tưởng Phật giáo trong Truyện Kiều
Những tháng ngày mầu nhiệm
Hoa ưu đàm nở
Mẹ ơi
Hoa trên cát
Gương mặt người Mẹ – hành trình tìm về bản thể trong thơ thiền...
Bài viết này quan tâm đến hiện tượng triết lý bản thể trong thơ Thiền đời Trần qua hình ảnh “Gương mặt người mẹ” (nương sinh diện). Theo cảm nhận của người viết, hình ảnh “Gương mặt người mẹ” vừa cho thấy một phần đặc điểm Thiền học đời Trần, vừa là tín hiệu của thẩm mỹ học Phật giáo Thiền tông đối với tiến trình thơ Thiền nói chung.