Hương Tết quê nhà…

Mỗi năm, khi những cơn mưa cuối đông vừa dứt, tiết trời còn se lạnh thì những tia nắng ấm áp mang mùa xuân mới trở về. Thời khắc giao mùa ấy, ngôi làng nằm giữa con sông Vu Gia và Thu Bồn sôi động hẳn lên. Năm hết Tết đến. Công việc chuẩn bị cho cái Tết khá tất bật. Tết đến gần lắm rồi!

Những tết xưa

Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ.
Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh.
  

Tản mạn về Xuân

Lớn lên ở làng quê nên với tôi mùa Xuân là những hương đồng, gió nội và những cơn mưa phùn rả rích. Từ trong một ký ức rất xa, tôi luôn thấy những hình ảnh của một làng quê nhỏ bé, xưa cũ và phảng phất buồn trong mưa.

Xuân là xuân khắp mọi nhà…

Mùa Xuân có lẽ là một trong những món quà tuyệt vời nhất mà tạo hóa dành ban cho muôn loài một cách hoàn toàn bình đẳng. Vì thế, việc khám phá ra mùa xuân trong chu kỳ vận chuyển của vũ trụ phải là một trong những khám phá vĩ đại có ý nghĩa nhất của con người.

Hoài cảm Xuân

Tết đang đến thật gần. Những ngày này đường phố trở nên chật chội với khối người đông đảo hối hả ngược xuôi suốt từ sáng sớm cho đến tối khuya. Dường như ai cũng tranh thủ thời gian cố hoàn tất những công việc còn lại của năm cũ để nhẹ lòng khi bước vào năm mới.

Ấm nồng Tết Huế

Ăn mấy chục cái tết ở Huế rồi, vậy mà gần hết năm có người bạn ở xa điện về hỏi: "Tết Huế có chi vui không?" lại không biết trả lời thế nào, vì bao năm nay đều vậy, mặc dòng chảy của thời gian thì người Huế vẫn ăn tết rất riêng.

Hái lộc đầu xuân

Một trong những kỷ niệm đẹp nhất mà tôi còn nhớ được về những mùa xuân thời thơ ấu là được theo mẹ lên chùa hái lộc. Từ sáng sớm ngày mồng một, anh em chúng tôi đã náo nức chờ đợi giây phút đầu tiên được mặc vào bộ quần áo mới chuẩn bị cho ngày Tết. Rồi tung tăng trên con đường làng đến chùa, chúng tôi càng hân hoan hơn nữa khi gặp biết bao người bạn nhỏ cũng xúng xính trong những bộ quần áo mới.

Tiếp xúc và sống với Xuân

Lạ nhỉ, bao năm rồi ta đã đón xuân và cũng đã bao năm rồi ta lại tiễn đưa xuân, nhưng ta chưa hề biết mặt mũi của xuân như thế nào để đón và ta cũng chưa hề biết mặt mũi xuân như thể để tiễn đưa!

Đuổi bắt mùa xuân

Khi ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời trong xanh, cao rộng, không một bóng mây treo, không một mảy may hạt bụi phấn lửng lơ, nắng nhạt chan hoà, lênh láng. Lặng yên, hít hơi thở thật sâu để không khí trong lành tràn ngập vào hai buồng phổi.

Ngồi giữa gió xuân

Nhà thiền có danh từ “Tọa Xuân Phong” để diễn tả hạnh phúc khi thầy trò, đồng môn, được ngồi yên với nhau, không cần làm gì, nói gì mà như đang cho nhau rất đầy, rất đẹp. Danh từ đó, tạm dịch là “Ngồi Giữa Gió Xuân”

Bài xem nhiều