Trang chủ Văn học Tùy bút Cảm niệm Vu lan xuống phố

Cảm niệm Vu lan xuống phố

158

Những ngày tháng 7 âm lịch, những người con Phật ai nấy cũng đều thành kính, nô nức bước vào mùa Vu Lan, mùa báo hiếu…và tôi cũng vậy. Nhưng với tôi mùa Vu Lan năm nay có phần đặc biệt hơn rất nhiều. Năm nào cũng vậy : Sự bình an, khỏe mạnh của 2 đấng sinh thành là món quà đặc biệt nhất, hạnh phúc nhất mà tôi có. Một niềm hạnh phúc vô biên khi được cài lên ngực bông hồng đỏ thắm…Và tôi biết không phải ai cũng may mắn như mình…Đâu đó vẫn còn rất nhiều những con người bất hạnh khi không còn cha, còn mẹ…không hề biết đến ý nghĩa của mùa Vu Lan. Cuộc sống mưu sinh đã cuốn họ vào vòng xoáy với những lo toan bộn bề…Đó là những đứa trẻ mồ côi ăn xin ở các ngã tư đường, những người mua gánh bán bưng, những cụ già bán vé số…vất vả vì cuộc sống cơm áo…vv  “ có thể trong cuộc đời họ chưa từng một lần biết đến mùa Vu Lan, chưa một lần được ai đó tặng hoa hồng, nói lời chúc mừng khi họ vẫn còn cha mẹ hay nói lời chia buồn khi họ đã không còn cha mẹ nữa”. Và với ý nghĩa mang tinh thần Vu Lan đến với tấc cả mọi người để mùa Vu Lan họ thấy ấm lòng hơn, an ủi hơn khi được người khác quan tâm.

Sáng chủ nhật ngày 18.8.2013 tôi cùng các anh chị em, các bạn trong Hội Khuyến Học Cội Nguồn dưới sự hướng dẫn của ĐĐ. Thích Pháp Như đã thực hiên chương trình “ Vu Lan Xuống Phố” với một bông hồng và một bao lì xì 50.000đ dành tặng cho những người kém may mắn để mùa Vu Lan với họ năm nay đặc biệt hơn và ý nghĩa hơn.

Đúng 8h, Thầy và tấc cả các anh chị em đã tập trung tại Tượng đài Bồ Tát Thích Quảng Đức. Trước khi “xuống phố” Thầy đã hướng dẫn mọi người nghiêm trang, thành kính dâng hương và dâng hoa cúng dường tưởng niệm công đức của Bồ Tát Thích Quảng Đức. Sau đó, mọi người chia nhau hoa hồng và bao lì xì để chuẩn bị xuống phố. Hoa hồng đỏ cho những ai hạnh phúc còn cha mẹ , màu hồng dành tặng người mất cha…và màu trắng cho ai bất hạnh mồ côi hay mất mẹ. Những cánh hồng tươi thắm lung linh dưới sắc trời đầu thu của Sài Gòn, ánh nắng chói chang không làm chùng bước những người con có tấm lòng hiếu đạo.

Hành trình đầu tiên mà chúng tôi đặt chân đến đó là ngôi chùa Việt Nam Quốc Tự. Những cánh hồng và bao lì xì đầu tiên đã tìm được chủ nhân, những nụ cười hạnh phúc của người cho lẫn người nhận như làm cho trời càng trong và nắng càng vàng hơn. Phố phường Sài Gòn vẫn luôn nhộn nhịp, mặc dầu là ngày nghỉ nhưng mọi người vẫn ra đường rất nhiều. Sắc đỏ của đồng phục Hội và những đóa hoa hồng tươi tắn sắc màu càng làm cho người đi đường ai cũng chú ý, ai lướt qua cũng đều ngắm nhìn…Các anh chị em chia nhau xuôi ngược trên những con phố không phải đơn thuần chỉ tặng hoa và bao lì xì mà là bằng tấc cả tình yêu thương dành cho người bất hạnh và cho cả chính song thân của mình…bởi vì nhìn hình ảnh kham khổ ấy thì bóng hình cha mẹ vất vả ngược xuôi cũng hiện ra trong trái tim của mỗi người…

Người cao tuổi nhất mà tôi có cơ hội tặng hoa là 1 bà cụ bán vé số 81 tuổi…đáng lẽ với cái tuổi cao như thế thì bà không phải vất vả đi khắp nơi để bán từng tờ vé số..vậy mà đó là công việc hằng ngày của bà… Cả bà và tôi đều xúc động, tôi tặng hoa, phong bì và chúc bà sức khỏe bình an, khuyên bà thường niệm Phật để có thể kiếp sau thoát bớt cái khổ, Bà mỉm cười, nhìn tôi bằng ánh mắt ấm áp và còn chúc tôi những lời chúc ngọt ngào, dễ thương…thật ấm lòng biết bao…

Đi đến hơn 11h trưa thì số lượng hoa hồng và phong bì đã gần hết. Hình ảnh những con người mà tôi và các anh chị em đã gặp, đã trao tặng có lẽ sẽ còn mãi in sâu trong từng trái tim, từng hơi thở. Nhìn những cụ bà cụ ông bất hạnh, tuổi già không được an hưởng bên con cháu mà còn phải vì con cháu xuôi nược mưu sinh, có những người tật nguyền hay người đang mang bệnh cũng phải lam lũ cùng năm tháng… tôi thầm nghĩ rồi một ngày Cha mẹ cũng sẽ già nua, bệnh tật…và mất đi, nhưng liệu tuổi già của Người có phải vất vả như thế không? “Cánh cò cõng nắng cõng mưa, Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương, Cha già vất vả mọi đường, Cả đời dâng trọn tình thương con khờ..” Tình thương của cha mẹ là thế, hy sinh tấc cả vì con, không hề mảy may đo lường tính toán… Nhìn mà sao tim quặn thắt..
Tôi biết, đời người vốn vô thường, sống chết trong từng hơi thở làm sao tránh khỏi sinh lão bệnh tử…phận làm con chỉ có thể luôn luôn nhắc nhở chính bản thân mình suốt đời suốt kiếp phải ghi nhớ công ơn sinh thành, dưỡng dục…và tận tâm tận lực đền đáp ân sâu trời biển ấy. “Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không?…”

Mùa Vu lan năm nay với tôi đặc biệt thế đó, một ngày xuống phố với biết bao cảm xúc dâng trào…, một ngày với những nỗi niềm đan xen khi trao tặng chỉ toàn hoa hồng trắng…một ngày xuống phố ý nghĩa…

” Sáng xuống phố nắng vàng chào đón,
trưa trở về làn gió mừng vui
Cơn mưa nhỏ xóa đi hạt bụi
Vu Lan về hạnh phúc lòng người.”

Có thể chương trình còn có nhiều thiếu sót nhưng với tôi ý nghĩa mà chương trình “ Vu Lan Xuống Phố” mang lại rất lớn lao, không chỉ cho những người bất hạnh và cho chính bản thân tôi và mọi người…

“Thật hạnh phúc cho những ai còn Mẹ
Hãy nâng niu hơn mọi thứ trên đời
Bởi Mẹ hiền duy nhất một không hai
Xin trân trọng đừng làm Người rơi lệ
Hãy yêu thương khi vẫn còn có thể
Bởi xa rồi hối hận cũng muộn màng
Nếu một lần ngả đầu vào lòng Mẹ
Một lời thôi : Con yêu Mẹ…Mẹ ơi…”

Kính chúc tất cả mọi người một mùa Vu Lan trọn vẹn yêu thương, an lành và hạnh phúc.

TPHCM, ngày 18 tháng 8 năm 2013